Ngoại truyện Phụng Tiên

  • Nguyên tác: CHAN MOU

  • Chấp bút: VƯƠNG DI HƯNG

  • Vẽ bìa: COPASS

  • Gõ text: LAFRETE http://www.lightnovel.cn

  • Editor: Thanh Du, Gia Phương

Hắn, là loài mãnh thú không thể dùng lí lẽ để trói buộc.

Hắn, là truyền thuyết vĩnh hằng, tấm gương muôn thuở cho vô số anh hùng cam chịu uốn gối khom lưng.

Hắn, là một cái tát trời giáng vào cái thời đại giả dối kia.

Hắn • không • phải • người.

Chiến thần vô nghĩa, anh hùng vô mưu.

Dũng giả bất hiếu, bá vương bất ngữ.

Thời nhật hạt tang, hãy xem hiếu tử Phụng Tiên một bước thành thần như thế nào.

Vương Di Hưng dựa vào “Hỏa phụng liêu nguyên”, dùng văn phong diễn nghĩa,

Vẽ nên thời đại Tam Quốc tung hoành huyễn tưởng và lãng mạn . . . . . .

————————————

Phi loại trì trung vật

Nhân trung duy Lữ Bố

(Thế gian chỉ duy có Lữ Bố không phải vật trong ao)

_________________

PHỤNG TIÊN

_________________

MỤC LỤC

Lời tựa Ngoại truyện Phụng Tiên [Edited by Thanh Du]

Tự chương: Cầu vinh giả ai (Thương thay kẻ cầu vinh) – [Edit:Thanh Du]

Chương 1: Kì trung hữu vật [Edit – Gia Phương]

Chương 2: Nhất bộ đăng thiên (Một bước lên trời) [Edit – Gia Phương]

Chương 3: Vi phụ tác trành 

Chương 4: Hữu dũng vô mưu

Chương 5: Học nhi tập chi 

Chương 6: Đồng bệnh tương hiềm (Cùng bệnh nghi kị nhau)

Chương 7: Nghênh hổ khu lang (Dẫn hổ đuổi sói)

Chương 8: Minh phóng ám thu (Công khai thả ra, ngầm bắt lại)

Chương 9: Bá vương chi lộ (Con đường của Bá Vương)

Chương 10: Phụ từ tử hiếu (Cha hiền con hiếu)

Chương 11: Đầu thống dục liệt (Đầu đau muốn nứt)

Chương 12: Nhân độc cật hổ 

Chương 13: Phi dược thành thần (Bay vọt thành thần)

VƯƠNG DI HƯNG VÀ NGOẠI TRUYỆN HỎA PHỤNG LIÊU NGUYÊN

I. GIỚI THIỆU VỀ VƯƠNG DI HƯNG

Vương Di Hưng 王貽興 (sinh ngày 9-1-1979), nguyên quán: Hạ Môn – Phúc Kiến, là một trong những tác gỉa tiểu thuyết, MC truyền hình, biên kịch nổi tiếng Hồng Kông hiện nay. Vương Di Hưng tốt nghiệp tại Đại học Trung Văn Hồng Kông, là học trò xuất sắc của giáo sư Đổng Khải Chương (董启章) – ngôi sao sáng trên văn đàn Hồng Kông. Vương Di Hưng được các bậc tiền bối coi là người tài nghệ song toàn, nhà cố vấn văn hóa Hồng Kông là Lương Văn Đạo (梁文道) ca ngợi là: “Tài tử mới của Hồng Kông”, nữ tác gia nổi tiếng Lâm Yến Ni thì ưu ái giành tặng mấy chữ: “Người kế thừa văn đàn Hồng Kông”.

Tiếp tục đọc

NGOẠI TRUYỆN TIỂU MẠNH – TỰA

  • Nguyên tác: CHAN MOU

  • Chấp bút: VƯƠNG DI HƯNG

  • Vẽ bìa: COPASS

  • Gõ text: LAFRETE http://www.lightnovel.cn

  • Chuyển ngữ: Gia Phương (Nguyệt Lạc)


  • Tiểu hỏa điêu tự diệt – Mạnh đông thuyền quyên tuyệt

 

Hắn là nam nhân mà không có được tôn nghiêm của nam nhân.

Hắn là nữ nhân nhưng cái hạnh phúc của nữ nhân hắn không có được.

Hắn là người, mà cuối cùng chịu kết cục của loài súc sinh.

 

Thâm tình chẳng bền lâu, đẹp đẽ chẳng lấy làm may, thê lương này suy cho cùng do ai? Chỉ hận…

Nhật tàn, nguyệt khuyết

Tiểu hỏa lụi tắt, tàn tro hóa tro tàn.

Còn sót lại, có chăng cũng chỉ là là tiếng thở dài trong tuyết

Vương Di Hưng dựa vào “Hỏa Phụng Liêu Nguyên”, dùng văn phong diễn nghĩa tái hiện lại thời đại Tam Quốc  vẫy vùng, huyễn tưởng mà cũng thật lãng mạn 

_________________

“Tiểu hỏa điêu tự diệt

Mạnh đông thuyền quyên tuyệt”

(Lửa nhỏ thái giám lìa đời, Đầu đông gái thuyền quyên dứt mệnh)

* “Điêu tự”: giống như  thái giám (太監), công công (公公), tự nhân (寺人), yêm nhân (閹人), nội thị (內侍), thị nhân, yêm hoạn, hoạn giả, trung quan, nội quan, nội thân, nội giám…. là cách gọi hoạn quan

 “Thuyền quyên”: người phụ nữ có nhan sắc đẹp

Điêu tự và Thuyền quyên ở đây ý chỉ 2 hình ảnh của Tiểu Mạnh.

Mạnh đông: tháng đầu tiên của mùa đông, ý chỉ tháng 10 (Bang Chủ Hà An)

_________________

TIỂU MẠNH

_________________

HỒI MỤC

Tự chương: Nhân viễn, thiên nhai cận (Tuy trong gang tấc mà ngàn quan san)

Chương một: Tịch mịch lê hoa lạc(Hoa lê rơi trong cô quạnh)

Chương hai: Bệnh khiếp la y bạc (Bệnh tật sợ áo quần mỏng manh)

Chương ba: Hoàn tạ nguyệt tương liên (Cảm tạ vầng trăng thấu hiểu lòng người)

Part I

Part II

Chương bốn: Kim tiêu bất nhẫn viên (Đêm nay trăng không nỡ tròn)

Part I

Part II

Chương năm: Thường khủng điệp luyến hoa (Lẽ thường sợ chuyện bướm yêu hoa)

Chương sáu: Mạc khiển nga phốc hỏa

Chương bảy: Trường ký đồ mi hậu (Nhớ mãi đồ mi hoa nở rộ sau lưng)

Chương tám: Chính thị thương xuân kỳ

Chương chín: Hàn đăng tảo tích tẫn (Đèn lạnh dầu sớm cạn)

Chương mười: Mộng tàn hỏa diễm diệt (Mộng tàn, lửa tắt)

Chương mười một: Đoạn trường phương thảo viễn (Xé lòng hương cỏ lạ)


Link down Raw: 

CHÂN ĐỊNH THƯỜNG SƠN CÒN KẺ NÀO? – Bát Kỳ là ai?

Tác giả: Chun Station

Người dịch: Gia Phương

Link gốc: https://chunstation1221.blogspot.com/2021/04/blog-post.html?fbclid=IwAR1fiWLppeFc0szzIqVOp07wj3dmzUEhcT0IfXY1eA3CKoY-oa_-nCSBafc

Mới thoáng đó mà “Hỏa Phụng Liêu Nguyên” đã ra đến tập 70, nhớ lúc tập 60 xuất bản cũng là lúc Bát kỳ xuất hiện, khiến các diễn đàn mạng được phen dậy sóng, ai nấy xôn xao về thân phận thật sự của nhân vật này. Thật ra biên tập viên bé nhỏ này cũng giống các bạn thôi, cho đến bây giờ vẫn không biết thân phật thực sự của Bát Kỳ, khi ấy Mị cũng háo hức muốn được cùng mọi người bàn luận thậm chí còn muốn viết một bài để chia sẻ những phỏng đoán của bản thân, không ngờ cứ ngâm dấm ngày này sang tháng khác đến tận lúc này vẫn chưa viết được. Vậy nay nhân dịp tập 70 ra mắt, mà Bát Kỳ cũng chưa thực sự lộ diện, kẻ hèn này cũng xin đưa ra phỏng đoán của bản thân, thử xem có bạn nào cùng chung suy nghĩ.

Tiếp tục đọc

PHỎNG VẤN TRẦN MỖ FACEBOOK (2019)

Người dịch: Gia Phương

(Link gốc: https://ravagingtimes.wordpress.com/…/qa-from…/… )

Ghi chú: Dịch lại từ bản TA đăng tải trên trang Ravaging Times vì không tìm được link gốc.

Q: Lão sư có thể đừng bắt độc giả chúng cháu chờ “thuốc” quá lâu được không?

A: Xin lỗi mọi người nhé, khả năng của tôi có hạn mà tôi lại không muốn làm gì nửa vời hết, hơn thế tôi cũng rất trân trọng tác phẩm này, nên tôi làm việc khá chậm.

Q: Sẽ mất bao nhiêu lâu nữa ạ?

A: Tôi cũng không rõ nữa, miễn kết thúc là được rồi!

Tiếp tục đọc

PHỎNG VẤN TRẦN MỖ CHO GAME ROT MOBILE, 2020

Thực hiện: GAMEONE

Người dịch: Gia Phương

Hỏi: Câu chuyện bối cảnh Tam Quốc đã được sáng tạo nên như thế nào?

Đáp: Hỏa Phụng Liêu Nguyên là một tác phẩm đặc biệt. Nó đạp đổ và coi nhẹ các hình mẫu và tiêu chuẩn truyện tranh truyền thống. Các tác phẩm mang tính thương mại thường loanh quanh với một số rất ít các mô típ thường thấy như ước vọng báo thù hay lòng ái quốc…. Đó là những tuyến mạch tương đối an toàn. Thay vào đó, Hỏa Phụng Liêu Nguyên kể một câu chuyện không có “ác nhân”. Bởi bản thân tác phẩm chứa đựng trong mình quá nhiều chính trị gia, vì thế sẽ khó mà áp đặt góc nhìn của bộ truyện với một quan điểm chính trị cố định. Bạn cần hiểu rõ bối cảnh của thời đại này, đọc vô số các trước tác lí luận cổ điển và trích dẫn chúng một cách chính xác. Mỗi bá chủ lại có một cơ sở triết lý cũng như niềm tin đúng đắn và chuẩn xác làm nền tảng và động lực thúc đẩy hành động của họ. Đương nhiên lối kể chuyện như vậy sẽ là thách thức lớn đối với việc kiểm soát các cao trào. Một vài khía cạnh hay quan điểm của tác phẩm này sẽ đòi hỏi hiểu biết và suy tưởng sâu sắc một chút, bởi thế bạn phải luôn cố gắng để giúp độc giả hiểu và nắm bắt được chúng một cách dễ dàng hơn, đồng thời không quên để lại những khoảng trống nhất định để người đọc tự kiến giải theo quan niệm của bản thân. Đó là lý do khiến tôi cho rằng Hỏa Phụng Liêu Nguyên nổi bật giữa vô vàn những cuốn truyện tranh khác.

Tiếp tục đọc

[GIỚI THIỆU TÁC GIẢ] LÂM NGỮ ĐƯỜNG

Rất nhiều bạn đã từng xem “Kinh hoa yên vân” một trong những tác phẩm điện ảnh làm nên tên tuổi của nữ diễn viên Triệu Vy, nhưng có lẽ không nhiều trong số đó biết tới Lâm Ngữ Đường – tác giả của cuốn tiểu thuyết 70 vạn chữ là tác phẩm gốc của bộ phim trên, và thật thiếu sót với bất kỳ ai đọc hay tìm hiểu về văn hóa Trung Quốc mà bỏ qua nhà văn, nhà văn hóa lỗi lạc như Lâm Ngữ Đường.

34663522_1797005203692663_348354459392278528_n

Tiếp tục đọc

[REVIEW] CƠ BẢN LÀ BUỒN

[REVIEW: CƠ BẢN LÀ BUỒN – NGUYỄN NGỌC THUẦN]

Tác giả: Nguyễn Ngọc Thuần 
Giả thưởng: Giải nhì cuộc thi Văn học tuổi 20 lần V – 2014
Đơn vị xuất bản: Nhà Xuất Bản Trẻ
Năm phát hành (lần đầu): 2014
Số trang: 130

“Chiến tranh đã đi qua rất lâu nhưng nỗi đau của nó vẫn còn in hằn với những người ở lại và kéo dài mãi về sau. Chiến tranh cắt đứt nhiều mối kết nối của người với người, nhưng cũng chính chiến tranh để lại những sợi dây nối kết dai dẳng mà mãnh liệt. Chiến tranh là nỗi buồn, sau chiến tranh là miên man buồn, dằng dặc buồn…
Có ai vẹn nguyên bước qua chiến tranh?”

___________
Tiếp tục đọc

[Review] Quách Kính Minh – Thành trì thanh xuân

Warning: Đây là một review điểm lược các đặc trưng văn phong và phong cách của nhà văn Trung Quốc Quách Kính Minh, mọi góp ý xin nói rõ trên phương diện văn chương.

___________

Mười chín tuổi tôi đọc Quách Kính Minh

Hai mươi chín tuổi tôi vẫn đang đọc Quách Kính Minh.

20151120080320d6df0_550

“Thời gian cứ thế trôi đi, cuối cùng tôi đã lớn lên trong mưa gió, đứa trẻ có nụ cười trong sáng trước kia hiện đã có bộ mặt lạnh lùng. Nghĩ mà buồn.”

Mười năm, tôi đã theo anh từ “Vương quốc ảo” của những mùa “Hạ chí chưa tới”, ngắm nhìn hành trình các “Trạm kế tiếp” của anh vượt qua tháng ngày “Hoa rơi trong mộng biết bao nhiêu” đầy sóng gió, lặng lẽ chứng kiến anh trở mình trong “Bi thương ngược dòng thành sông” và say sưa trong nụ cười khúc khích đầy giễu nhại của anh khi đưa mắt trông ra thế giới vật chất phù phiếm quay cuồng trong “Tiểu thời đại – Tam bộ khúc”. Tôi chiêm nghiệm những nỗi buồn của anh trong “Vô Cực”, những nỗ lực và dụng công đổ vào kỹ thuật viết của anh trong “Tước Tích” và rồi nhìn lại một lượt tất thảy chặng đường anh đã đi qua “Nguyện phong tài trần”… Có thể nói, chưa một tác giả nào khiến tôi bỏ nhiều tâm huyết theo dõi như Tư Duy.

Tiếp tục đọc